TRÀ NƯƠNG
_ Viết tặng Huyền Minh
Tôi thỉnh cầu em vấn tóc lên
cho lộ khuôn xoan non thắm
rong ruổi những đỉnh hương
em đằm thẳm
loãng
trôi
sương
Em cười nụ mọng
mỉm khoé thi thơ
trĩu đèo giọt đọng
bừng đóa mai mơ
Thanh tân tay em
chạm vai tôi sần sạn
cây khô bỗng muốn
phún mầm xuân sống dậy
kẽ lòng động đậy
lách cách khoá tra
cửa hé
Em vươn búp sớm
mở mạch suối trà
nhũ hương mơm mớm
cùng gió mây pha
Tia mắt nắng xiên mũi tên ngọt lịm
phủ trùm vây bắt ái nhân
mật tràn qua vết thương
ngấm một niềm an ủi
lòng chợt êm
buồn khép ngủ khung chiều
Em mềm nét lụa
thấm mát da trơn
em về mấy thuở
từ thoáng giận hờn
Ngoan nhé chiều ơi!
C, tranh của woon woo |
Nhận xét
Đăng nhận xét