XANH | BLUEST BLUE


Xanh


Tôi để mặc cho rèm cửa hé lộ một khoảng trời xanh

một khoảng trời tuyệt xanh không gợn màu nào nữa cả,

tuyệt xanh để con chim giấu được đôi cánh mình trong đấy

một con chim tuyệt xanh.

 

Tôi để mặc cho gió thổi áo bay lên

phơi bày thịt da tôi mát lạnh,

thịt và da của tôi cũng muốt xanh không tạp sắc

trong đó cũng giấu một cánh chim.

 

Ôi cánh chim mỏng manh nhỏ bé

làm sao con qua được dặm trình khổ ải kia?

ta nằm đây, mở toang lồng ngực cho máu biếc chảy ra

nếu con chỉ yêu màu xanh thì hãy bay vào đó.

 

Ta cũng sẽ cháy cùng con để tro tàn hóa gió

để bay lên những chấm bụi vô hình,

hứa sẽ không làm gợn đục khoảng trời của con

nhưng sẽ là trợ lực để con mau về được nơi hằng muốn.

 

Tôi xé toang những khung trời ước hạn

bay nữa đi chim ơi! bay nhanh nữa!

không ai nhìn thấy con đâu, bay nhanh nữa nhé!

đã có ta chờ sẵn ở đây rồi.

 

Tôi tháo tung những chốt xương còn lại

để ngực tôi là cửa ngõ vô biên,

bay vào và ẩn náu ở đây đi

cơn bão đã chậm hơn đôi cánh của con rồi!


_______________________________________________



Bluest Blue


I let the curtain open, revealing a stretch of blue sky,

an incredibly blue expanse, with no other colors in sight,

so profoundly blue, a haven for a bird to hide,

a bird of the bluest blue.


I let the wind blow, my robe taking flight,

exposing my flesh and skin, so cool and slight,

my flesh and skin also tinted blue, so pristine,

concealing a bird's wings within.


Oh delicate, petite wings, how will you pass

the rugged path, the hardships amassed?

Here I lie, my chest bared, letting blue blood flow,

if blue is your love, then into it, wings, you go.


I, too, will burn, turning to ashes with the wind's touch,

rising as invisible specks, leaving no clutch,

promising not to disturb your sky's tranquil grace,

but to help your swift return to your destined place.


I'll shatter the limits of those confined skies,

fly on, dear bird! Faster as you rise,

unseen by all, through the blue you'll glide,

I'm here, waiting, where your journey implies.


I'll dismantle my remaining bone frame with care,

transform my chest into an infinite lair,

fly in, take refuge from storms' despair,

the storm's pace lags behind your wings' flair!

                         


Peace In The Midst Of The Storm, tranh của Jane See

Nhận xét

Bài đăng phổ biến