HOA ANH TÚC ĐỎ

 — thơ Louise Glück

Vĩ đại thay

khi chẳng có 

một tâm trí. Cảm giác:

ồ, ta có những thứ đó; chúng

cai trị ta. Ta có

một chúa tể trên thiên đàng

được gọi là mặt trời, và hãy mở toang

vì chúa, cho ngài thấy

ngọn lửa trong tim ta, lửa

như hiện thân của ngài vậy. 

Vinh quang ấy có thể là gì

nếu chẳng phải là một trái tim? Ôi anh chị em ơi,

có phải tất cả đều đã từng như tôi một lần, rất lâu, 

trước khi anh chị mang thân người. Anh chị

đã cho phép bản thân

tháo mở một lần, ai lại chẳng bao giờ 

mở ra thêm lần nữa? Vì sự thật

tôi đang nói 

như cách người vẫn nói. Tôi nói

bởi vì tôi đã vỡ nát hoàn toàn. 


— Phapxa Chan dịch


The Red Poppy


The great thing

is not having 

a mind. Feelings:

oh, I have those; they 

govern me. I have 

a lord in heaven 

called the sun, and open 

for him, showing him

the fire of my own heart, fire 

like his presence.

What could such glory be

if not a heart? Oh my brothers and sisters, 

were you like me once, long ago, 

before you were human? Did you 

permit yourselves

to open once, who would never 

open again? Because in truth 

I am speaking now 

the way you do. I speak 

because I am shattered.


Đọc thêm


Woman Meditating, tranh của Diana Elena Chelaru




Nhận xét

Bài đăng phổ biến