TÔI NHÌN VÀO CƠ THỂ TÔI
Tôi sống trong một cảm giác mới mẻ
một cái hồ trong
nơi một hạt nhân lơ lửng
hạt nhân vô hình không thể tự nhìn thấy mình
nước hồ là lênh lang những câu chuyện kể
ngôn ngữ đến từ đâu
hài nhi đã nằm đó suốt những ngày bào thai vĩnh cửu
Tôi nói chuyện với anh sáng nay
tiếng vang của rừng lá
những lá xạc xào chuyền chuyện
câu chuyện rất thật
tôi mở mắt thật lớn chăm chú nhìn anh
sau lưng là cánh cổng
anh ngược sáng
ánh sáng đến từ đâu
Núi non này
tôi nghe rồi câu chuyện
tôi nghe tất cả mọi tiếng
nhưng còn sự nghe
sự lắng nghe
sự lắng nghe khiến tôi thích thú hỏi anh ở đâu
anh ở đâu đó trong sự lắng nghe này
tôi vẫn ngỡ ngàng khi tìm thấy mình là cánh cổng
anh ngồi xoay lưng vào ánh sáng
Tôi là cánh cổng
nơi nhìn ra của ánh sáng của hồ
ở đây chỉ duy nhất ở đây
có một lối ra rất lớn
một tấm gương chăng
tôi ngập ngừng trước bậc thềm bỏ ngỏ
tôi sẽ chìm vào câu chuyện của anh
tôi sẽ ngâm mình và ngoi đầu lên tắm nắng
Ánh sáng mát trong của ngày sau mưa
tháng bảy và những thảo mộc trong vườn xanh tím
tôi nhìn vào cơ thể tôi
tôi nhìn vào giấc mộng tôi
tôi đi lại trong tôi và thăm thú thành quách ruột rà
ôi giấc mơ cực thực
ôi giấc mơ siêu thực
ôi tôi phấn khích rong chơi và viết nốt bài thơ trong khi chờ cơm chín
Monotype, tranh của Esin Türkkan |
Nhận xét
Đăng nhận xét